Thứ sáu, 26/04/2024

Kênh doanh nghiệp / / Phở Thìn Đinh Tiên Hoàng – Hương vị trong veo nép mình nơi phố thị

Phở Thìn Đinh Tiên Hoàng – Hương vị trong veo nép mình nơi phố thị

Nằm trong ngõ nhỏ, bán những tô phở truyền thống, phở Thìn Đinh Tiên Hoàng vẫn lặng lẽ ở đó, nép mình trong bao hối hả và xô bồ, chứng kiến biết bao con người, bao thế hệ chảy trôi. Nhưng khi được hỏi, thì có lẽ chính sự dung dị và quen thuộc ấy, lại khiến cho những người con xa quê nhớ quay quắt, mong muốn được một lần về được thưởng, được hít hà cái nước dùng thơm trong vắt của phở, hòa quyện với vị ngậy ngậy beo béo của thịt, xanh rì của hành lá.

Phở Thìn vẫn luôn khiến những người con xa quê phải thổn thức mỗi khi nhớ về

Phở Thìn Đinh Tiên Hoàng - 65 năm nép mình trong bao hối hả, xô bồ nơi phố thị

Thời còn trong những năm bom đạn chiến tranh, bao cấp, quán phở Thìn đã là lựa chọn của rất nhiều người. Ngày ấy, người ta truyền tai nhau về ông chủ tiệm phở Thìn người nhỏ thó, tay thớt tay dao làm bát phở vừa ngon vừa vui mắt. Chính hình ảnh đó đã trở thành thương hiệu của ông, hằn sâu vào tiềm thức của bao người.

Trải qua bao thăng trầm của thời cuộc, quán phở ấy vẫn chỉ khiêm tốn nằm trong một con phố nhỏ trên đường Đinh Tiên Hoàng tấp nập, sầm uất. Mà kì lạ thay, với những người yêu phở, sành ăn, thì nơi đây không chỉ là một quán phở, mà còn là sự thân thuộc, là nét văn hóa thuần Việt, không lai căng, chẳng pha tạp. Họ tìm đến nơi đây, như tìm về hồn của văn hóa Việt.

Ngồi trong không gian có phần u tối và cũ kĩ, hơn bao giờ hết, có thể cảm nhận được mùi thơm thanh khiết của nồi nước dùng trong veo đặc biệt, nghe được tiếng thái thịt đều đều từ đôi bàn tay nhanh thoăn thoắt, tiếng lao xao người gọi món. Tất cả những điều đó, tạo nên một hương vị không thể thay thế, khiến khách đến ăn không thể thôi xuýt xoa, để những con người xa xứ vội vàng tìm đến mỗi lần về thăm quê.

Ngồi trong không gian có phần tối và cũ kĩ ấy, nhưng những người “sành ăn” nơi đây vẫn không cảm thấy khó chịu. Vì theo họ, đó mới là hồn cốt, mới là vẻ đẹp ẩm thực đích thực nơi thị thành lao xao

Vào mùa hè, không gian quán hẹp, người đông đúc, quạt cũng chẳng đủ mát cho chừng ấy con người, thực khách ăn xong vội vàng rời đi, chẳng kịp nghỉ ngơi. Nhưng họ cho biết, chỉ có thể tìm thấy vị Hà Nội xưa ở đây. Văn hóa ấy không phải ai cũng “thấm” được, nhưng ai đã thích là sẽ nghiện, sẽ thấy sao mà thân thương, mà gần gũi.  

Như một nét đối lập với con phố ồn ào và tập nập trước mặt, bước vào quán phở, cho dù khung cảnh có đông đúc, thì cũng là một cảm giác bình yên đến lạ. Hơi nóng của nồi nước dùng sôi sùng sục bốc lên trong không gian, chủ quán thoăn thoắt đôi tay, những dãy bàn kế chen đặc người, ai cũng bận xì xụp, hướng về bát phở ngon lành. Bạn sẽ chỉ cảm nhận được không khí này ở trong những quán ăn ngon nổi tiếng lâu đời ở Hà Nội, mà đa phần là nằm trong khu phố cổ cũ kĩ.

Làm phở giống làm nghệ thuật, tinh tuý nằm cả trong nồi nước dùng

Kì lạ là, phở đã làm thay đổi những quy tắc bất thành văn. Với nhiều món ăn khác, người ta luôn ưu tiên ăn phần “cái”, còn phần nước có thể uống hoặc không. Nhưng với phở, tinh túy lại như dồn hết vào phần nước dùng trong kia.  

Nước dùng chuẩn là phải trong. Thế nhưng, trong vắt không có nghĩa là nhạt vị, mà phải giống như sợi dây liên kết giữa bánh phở và thịt: Vừa vặn, thanh khiết đan xen chút béo ngậy, thơm và ngọt vị của xương. Chưa kể, phải thật nóng. Sức nóng từ phần nước dùng ấy sẽ vừa giúp thịt chín tới mà không dai bở, vừa giữ được hương vị khi bưng tới tay khách.  

Những nguyên liệu khác cũng phải đạt tới độ hoàn hảo. Bánh phở không ngâm chất bảo quản, vừa mềm vừa thơm nhẹ tinh khiết. Phần thịt tái được dần cho mềm, miết bằng dao thật to cho thớ thịt tơi ra rồi đặt vào bát, phần thịt chín được thái đều tay, miếng nào ra miếng ấy, chẳng mỏng cũng chẳng dầy, vừa vặn. Chưa kể, hành lá phải tươi, nhiều và đầy đặn, hài hòa đan xen vào màu đỏ hấp dẫn của thịt, màu trắng của bánh phở. 

Thưởng một miếng phở có đầy đủ nguyên liệu của quán, người ăn sẽ thấy thịt mềm và tan ra, bánh phở còn nguyên độ giòn dai chứ không nhũn, hành lá tươi đi kèm cùng nước dùng nóng vừa vặn “tuyệt phẩm”. Nếu thích có thể nhờ quán làm cho một quả trứng chần còn đỏ nhiều, để vị béo của trứng như tan ra, ngập trong khoang miệng. Sáng sớm tinh mơ, khi già nửa Hà Nội vẫn chìm trong giấc ngủ, mà được thưởng một bát phở Thìn, hít hà cái hương Hồ Gươm, thì còn gì tuyệt hơn?

Phở Thìn - một nét văn hoá thuần Việt, không lai căng, không pha tạp

Phở, đối với người Hà Nội mang một màu sắc rất khác. Không giống như nhiều món ăn khác, Phở luôn giữ được một vị trí quan trọng trong bản đồ ẩm thực của người Việt. Nhiều người có thể ăn món ăn này mãi không chán. Họ ăn phở từ sáng đến đêm, từ mùa hè vắt sang thu, từ thuở con nít tới khi móm mém về già.  

Phải nói, ăn phở lúc nào cũng hợp, chẳng kể thời gian hay không gian. Hà Nội vào đông, còn gì hạnh phúc hơn việc được ngồi bên trong không gian nhỏ ấm cúng, thưởng một bát phở nóng, bên cạnh là mấy chiếc quẩy giòn tan? Nhưng chẳng phải chỉ mỗi vậy, họ ăn phở cả trong những ngày hè nóng bức, khi mà mồ hôi toát ra hai bên thái dương, nhưng vẫn nhìn nhau, tấm tắc cười khen ngon. 

 

Bánh phở không ngâm chất bảo quản, vừa mềm vừa thơm nhẹ tinh khiết.

Hơn 65 năm đã trôi qua, mặc cho thành phố có những thay đổi lớn thế nào, thì quán phở Thìn vẫn luôn nằm đó, chẳng mấy đổi khác. Nhiều người ví quán với một người đàn ông già nua, luôn an yên ngồi trên chiếc ghế bành nơi phố thị, hướng mắt ra ngắm sự đổi thay. Và cũng giống cả với một người bạn già – nơi mà người dân Hà Nội nói riêng vẫn thường ra chuyện trò, tâm sự, cốt sao tìm được cho mình chút gì đó gọi là “hồn hà Nội”, ôn lại những kỉ niệm xưa.  

Hà Nội có thể già đi, phở Thìn cũng có thể già đi, nhưng những giá trị xưa cũ, sự mộc mạc cổ kính và an yên sẽ còn tồn tại mãi, thấm nhuần vào trong tâm tưởng người Hà Nội, như một chốn cũ để tìm về, đầy an ủi và vỗ về giữa dòng đời xô bồ, vội vã.  

Copyright Hoan Kiem 360 © 2020. Developed & Managed by VinGG
Lượt truy cập: 27,830,385